TÔI LÀ ĐẠO SĨ Chap 6 + 7: Từ đâu mà đến đây!
TÔI LÀ ĐẠO SĨ Chap 6: Từ đâu mà đến đây!
- Cương......thi!
Tôi quá xúc động trước lời ông bác già nói! thực sự là cực kì xúc động. Thời này là thời nào rồi mà vẫn còn bọn cương thi nhảy loi choi để đạo sĩ như tôi đi bắt. Mà tôi cũng nghĩ cương thi chỉ có trong phim kinh dị hong kong thôi, chẳng lẽ chúng nó lại du lịch sang việt nam hay sao? Thật là hư cấu, vô cùng hư cấu.
Nhưng nhìn thái độ cực kì nghiêm túc của sư phụ và sự lo lắng hơn thường ngày của ổng là tôi biết ổng không đùa, rõ ràng lần đi này có vẻ nguy hiểm hơn rất nhiều so với những lần bắt ma khác.
Tôi cũng không hỏi nhiều nữa, một phần vì sư phụ đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó ( hỏi nhiều có khi bị ổng chửi ). hai là lo cho tính mạng của mình vì tôi xem phim cương thi cũng nhiều nên biết đối phó chúng cũng không đơn giản tí nào mà có khi lành ít dữ nhiều. Và có lẽ do mệt mỏi vì suy nghĩ nên tôi ngủ lúc nào không hay. lúc sư phụ lay tôi dậy thì đã đến gần Cao Bằng.
Rồi sư phụ rút điện thoại ra liên lạc với ai đó, chưa đầy 2 phút sau đã thấy một ông bác trăm ký tới tay bắt mặt mừng với sư phụ tôi ( Hình như 2 người quen nhau đã lâu ), chúng tôi lại cùng lên con xe ô tô của ông bác béo tiến về thị trấn trung du nằm khuất sau vài trái núi, vì đường mòn khó đi nên đến tận gần tối xẩm thì chúng tôi mới đến làng. Bao quanh khu làng đều là núi nên nhìn chung nó có vẻ khép kín đối với thế giới bên ngoài, người dân ở đây tự trồng tự ăn là chính và sống thân thiện như người nhà vậy.
Chúng tôi được tiếp đãi bằng những đặc sản rừng núi như thịt trâu gác bếp, xúc xích dân tộc v.v( Lâu mới có dịp nên chén nhiệt tình ). Sau khi cơm no rượu say thì chúng tôi về phòng nghỉ ngơi mà họ đã chuẩn bị từ trước, tưởng lại có thể được ngủ một giấc ngon lành thì lại một câu nói như sét đánh ngang tai:
- Chuẩn bị đồ đạc đi! Chúng ta đi bắt cương thi...!
Sư phụ ơi, người nỡ lòng nào phải vội vàng chi sớm, thời gian còn dài, cứ ăn thêm vài nữa thịt rừng nghỉ ngơi vài ngày có phải sướng hơn không. Chỉ trộm nghĩ như thế nhưng tôi vẫn lầm lũi xách balo lên chuẩn bị bước vào con đường không có lỗi về. Có lẽ nhìn bộ dạng tiu nghỉu của tôi, sư phụ cũng hiểu ra chuyện gì. Ổng ra hiệu bảo tôi ngồi xuống rồi nói với tôi:
- Ngồi xuống đi đã, ta có điều muốn nói! Có lẽ con cũng đoán được lần đi này lành ít dữ nhiều, nhưng thân là đạo sĩ trừ ma diệt quỷ đó là bổn phận! Ta đi lần này cũng là để giải quyết mối lo lắng cuối cùng của bà nội con, cũng là sư phụ của ta.
Rồi ổng kể lại câu chuyện về chính nơi này cách đây gần 40 năm về trước...! Ngày đó sư phụ và ba tôi đều đi nghĩa vụ quân sự và đươc tổng động viên gia nhập cuộc chiến tranh biên giới việt trung 1979. Tuy cuộc chiến chỉ diễn ra trong vòng 1 tháng nhưng vẫn lo sợ xung đột giữa 2 nước nên họ vẫn phải ở lại để bảo vệ vùng biên cương nước nhà. Trong thời gian này họ sinh sống với người cùng bản được tiếp đãi tử tế như người nhà vậy, nhưng thời bấy giờ người ta thường hay tin vào những điều huyễn hoặc như truyền thuyết thần núi mỗi tháng cống tế một người nếu không sẽ có dịch bệnh khắp làng.
Tất nhiên dù đã từng thấy nhiều việc bắt ma trừ yêu nhưng sư phụ và bố tôi cũng là lính cụ hồ, không thể để dân làng cứ mãi lạc lối lấy sinh mạng làm tế vật dù đã khuyên can nhiều lần nhưng vẫn không thể thay đổi tập tục của làng và họ đi sâu vào tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra...! Những người bị tế bao giờ hôm sau cũng bị đốt xác luôn, nên hôm đó sau khi dân làng đưa người bị tế lên núi, 2 người họ đã lấp một góc để xem chuyện gì xảy ra.
TÔI LÀ ĐẠO SĨ Chap 7: Lữ Tiên Đạo Trưởng.
Sư phụ tôi có vẻ trầm ngâm khi kể đến đoạn đấy, ông ấy uống ly trà rồi hỏi tôi:
- Con chắc cũng xem phim cương thi còn hong kong rồi phải không? Tạo hình cũng gần giống nhưng con nghiệt súc này thì có hơi khác!
Rồi ổng kể tiếp về hình dạng của cái thứ từ góc núi bước ra đấy, nó đúng là một con cương thi mặc áo quan nhà thanh nhảy loi choi như tạo hình trên phim ảnh. Tất nhiên hồi đó là thập niên đầu 80, ma quỷ nó đã là một thứ rất mù mờ chứ đừng nói từ quỷ cương thi ( nói ma theo mình nghĩ là không đúng, vì ma là thứ vô vật ). Khuôn mặt trắng lạnh miệng lộ ra hai cái răng nanh sắc nhọn nhảy về phía cô gái đang bị tế, tất nhiên là cô gái khi nhìn thấy tạo hình của ông thần núi mà người dân bản xứ tôn thờ thì đã ngất lịm từ bao giờ rồi.
Tất nhiên bố và sư phụ thân là đạo sĩ kiêm lính cụ hồ không thể để lũ yêu ma ngoại tộc làm hại dân lành được, trong lúc con cương thi đang há mồm định cắm phập hàm răng sắc nhọn vào cổ cô gái thì sư phụ tôi cầm khẩu AK47 nã thẳng vào người con cương thi ( Cái này hên xui vì lời ổng nói -_- ), theo lực đẩy con cương thi bị bắn vào tường, hai người họ chạy lại cởi trói cho cô gái, bống nghe thấy tiếng rú cực kì ghê rợn, quay mặt lại đã thấy con cương thi phi thân tới định chĩa 10 ngón tay sắc nhọn về phía họ. Theo phản xạ may mắn là họ tránh được rồi bố tôi lại nã thêm hàng loạt viên đạn AK47 vào người con cương thi, nàn khói đạn tỏa ra xung quanh , áo nó đã xác xơ vì đạn bắn nhưng con cương thi vẫn như không cảm thấy xi nhê gì cả. Lúc này tính mạng 3 người họ như ngàn cân treo sợi tóc thì bỗng nhiên có tiếng bước chân người kèm theo rất nhiều đuốc, con cương thi thấy động nhìn bọn họ hằm hè rồi nhảy vài bước chạy vào khe núi!
[center] [/center]
Hóa ra là quân sư đoàn gần đó nghe thấy tiếng súng nổ tưởng nước bạn tấn công nên đem quân ra phòng thủ, sau vụ đó hai người bị trục xuẩt khỏi quân ngũ vì gây ảnh hưởng đến quân đội, đương nhiên những ám ảnh về con quái vật bất khả chiến bại đấy làm bọn họ vẫn day dứt và quyết định họ nhờ đến sư phụ Lữ Tiên Đạo Trưởng cũng chính là bà nội nuôi của tôi. Sau khi nghe thuật lại sự việc, bà nội tôi tái xanh mặt lại, bởi bà nội tôi xuất thân Mao Sơn nên khi nghe tả về hình dáng con quái vật là biết ngay là quỷ cương thi trung quốc ( nhưng lý do vì sao mà nó lại xuất hiện ở việt nam mà sau chiến tranh biên giới thì đây là vấn đề khó nói nên anh em tự hiểu ).
Bà liền chuẩn bị mọi đạo cụ bắt ma rồi cùng hai đệ tử quay lại Cao Bằng quyết tâm diệt đi mối họa lớn này. Đến nơi bà tôi đến gặp cán bộ quân sự cảnh báo nhưng họ chẳng ai tin lời bà tôi nói cả, còn đuổi cả 3 người đi :( . Cũng may dân làng sau khi nghe cô gái kể lại mới biết là không phải thần núi mà là yêu quái nên đối xử với chúng tôi rất tốt. Bà tôi hỏi già làng ở đó từ khi nào xuất hiện thần núi rởm thì nghe thuật lại là cách đây cũng vài tháng sau khi kết thúc chiến tranh với trung quốc. Bà tôi bấm độn tay biết rằng đêm nay có chuyện không ổn nên ngay chiều hôm đấy chuẩn bị kì môn độn giáp lập pháp đàn quyết sinh tử chiến với con nghiệt súc cương thi này...!
- Cương......thi!
Tôi quá xúc động trước lời ông bác già nói! thực sự là cực kì xúc động. Thời này là thời nào rồi mà vẫn còn bọn cương thi nhảy loi choi để đạo sĩ như tôi đi bắt. Mà tôi cũng nghĩ cương thi chỉ có trong phim kinh dị hong kong thôi, chẳng lẽ chúng nó lại du lịch sang việt nam hay sao? Thật là hư cấu, vô cùng hư cấu.
Nhưng nhìn thái độ cực kì nghiêm túc của sư phụ và sự lo lắng hơn thường ngày của ổng là tôi biết ổng không đùa, rõ ràng lần đi này có vẻ nguy hiểm hơn rất nhiều so với những lần bắt ma khác.
Tôi cũng không hỏi nhiều nữa, một phần vì sư phụ đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó ( hỏi nhiều có khi bị ổng chửi ). hai là lo cho tính mạng của mình vì tôi xem phim cương thi cũng nhiều nên biết đối phó chúng cũng không đơn giản tí nào mà có khi lành ít dữ nhiều. Và có lẽ do mệt mỏi vì suy nghĩ nên tôi ngủ lúc nào không hay. lúc sư phụ lay tôi dậy thì đã đến gần Cao Bằng.
Rồi sư phụ rút điện thoại ra liên lạc với ai đó, chưa đầy 2 phút sau đã thấy một ông bác trăm ký tới tay bắt mặt mừng với sư phụ tôi ( Hình như 2 người quen nhau đã lâu ), chúng tôi lại cùng lên con xe ô tô của ông bác béo tiến về thị trấn trung du nằm khuất sau vài trái núi, vì đường mòn khó đi nên đến tận gần tối xẩm thì chúng tôi mới đến làng. Bao quanh khu làng đều là núi nên nhìn chung nó có vẻ khép kín đối với thế giới bên ngoài, người dân ở đây tự trồng tự ăn là chính và sống thân thiện như người nhà vậy.
Chúng tôi được tiếp đãi bằng những đặc sản rừng núi như thịt trâu gác bếp, xúc xích dân tộc v.v( Lâu mới có dịp nên chén nhiệt tình ). Sau khi cơm no rượu say thì chúng tôi về phòng nghỉ ngơi mà họ đã chuẩn bị từ trước, tưởng lại có thể được ngủ một giấc ngon lành thì lại một câu nói như sét đánh ngang tai:
- Chuẩn bị đồ đạc đi! Chúng ta đi bắt cương thi...!
Sư phụ ơi, người nỡ lòng nào phải vội vàng chi sớm, thời gian còn dài, cứ ăn thêm vài nữa thịt rừng nghỉ ngơi vài ngày có phải sướng hơn không. Chỉ trộm nghĩ như thế nhưng tôi vẫn lầm lũi xách balo lên chuẩn bị bước vào con đường không có lỗi về. Có lẽ nhìn bộ dạng tiu nghỉu của tôi, sư phụ cũng hiểu ra chuyện gì. Ổng ra hiệu bảo tôi ngồi xuống rồi nói với tôi:
- Ngồi xuống đi đã, ta có điều muốn nói! Có lẽ con cũng đoán được lần đi này lành ít dữ nhiều, nhưng thân là đạo sĩ trừ ma diệt quỷ đó là bổn phận! Ta đi lần này cũng là để giải quyết mối lo lắng cuối cùng của bà nội con, cũng là sư phụ của ta.
Rồi ổng kể lại câu chuyện về chính nơi này cách đây gần 40 năm về trước...! Ngày đó sư phụ và ba tôi đều đi nghĩa vụ quân sự và đươc tổng động viên gia nhập cuộc chiến tranh biên giới việt trung 1979. Tuy cuộc chiến chỉ diễn ra trong vòng 1 tháng nhưng vẫn lo sợ xung đột giữa 2 nước nên họ vẫn phải ở lại để bảo vệ vùng biên cương nước nhà. Trong thời gian này họ sinh sống với người cùng bản được tiếp đãi tử tế như người nhà vậy, nhưng thời bấy giờ người ta thường hay tin vào những điều huyễn hoặc như truyền thuyết thần núi mỗi tháng cống tế một người nếu không sẽ có dịch bệnh khắp làng.
Tất nhiên dù đã từng thấy nhiều việc bắt ma trừ yêu nhưng sư phụ và bố tôi cũng là lính cụ hồ, không thể để dân làng cứ mãi lạc lối lấy sinh mạng làm tế vật dù đã khuyên can nhiều lần nhưng vẫn không thể thay đổi tập tục của làng và họ đi sâu vào tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra...! Những người bị tế bao giờ hôm sau cũng bị đốt xác luôn, nên hôm đó sau khi dân làng đưa người bị tế lên núi, 2 người họ đã lấp một góc để xem chuyện gì xảy ra.
TÔI LÀ ĐẠO SĨ Chap 7: Lữ Tiên Đạo Trưởng.
Sư phụ tôi có vẻ trầm ngâm khi kể đến đoạn đấy, ông ấy uống ly trà rồi hỏi tôi:
- Con chắc cũng xem phim cương thi còn hong kong rồi phải không? Tạo hình cũng gần giống nhưng con nghiệt súc này thì có hơi khác!
Rồi ổng kể tiếp về hình dạng của cái thứ từ góc núi bước ra đấy, nó đúng là một con cương thi mặc áo quan nhà thanh nhảy loi choi như tạo hình trên phim ảnh. Tất nhiên hồi đó là thập niên đầu 80, ma quỷ nó đã là một thứ rất mù mờ chứ đừng nói từ quỷ cương thi ( nói ma theo mình nghĩ là không đúng, vì ma là thứ vô vật ). Khuôn mặt trắng lạnh miệng lộ ra hai cái răng nanh sắc nhọn nhảy về phía cô gái đang bị tế, tất nhiên là cô gái khi nhìn thấy tạo hình của ông thần núi mà người dân bản xứ tôn thờ thì đã ngất lịm từ bao giờ rồi.
Tất nhiên bố và sư phụ thân là đạo sĩ kiêm lính cụ hồ không thể để lũ yêu ma ngoại tộc làm hại dân lành được, trong lúc con cương thi đang há mồm định cắm phập hàm răng sắc nhọn vào cổ cô gái thì sư phụ tôi cầm khẩu AK47 nã thẳng vào người con cương thi ( Cái này hên xui vì lời ổng nói -_- ), theo lực đẩy con cương thi bị bắn vào tường, hai người họ chạy lại cởi trói cho cô gái, bống nghe thấy tiếng rú cực kì ghê rợn, quay mặt lại đã thấy con cương thi phi thân tới định chĩa 10 ngón tay sắc nhọn về phía họ. Theo phản xạ may mắn là họ tránh được rồi bố tôi lại nã thêm hàng loạt viên đạn AK47 vào người con cương thi, nàn khói đạn tỏa ra xung quanh , áo nó đã xác xơ vì đạn bắn nhưng con cương thi vẫn như không cảm thấy xi nhê gì cả. Lúc này tính mạng 3 người họ như ngàn cân treo sợi tóc thì bỗng nhiên có tiếng bước chân người kèm theo rất nhiều đuốc, con cương thi thấy động nhìn bọn họ hằm hè rồi nhảy vài bước chạy vào khe núi!
[center] [/center]
Hóa ra là quân sư đoàn gần đó nghe thấy tiếng súng nổ tưởng nước bạn tấn công nên đem quân ra phòng thủ, sau vụ đó hai người bị trục xuẩt khỏi quân ngũ vì gây ảnh hưởng đến quân đội, đương nhiên những ám ảnh về con quái vật bất khả chiến bại đấy làm bọn họ vẫn day dứt và quyết định họ nhờ đến sư phụ Lữ Tiên Đạo Trưởng cũng chính là bà nội nuôi của tôi. Sau khi nghe thuật lại sự việc, bà nội tôi tái xanh mặt lại, bởi bà nội tôi xuất thân Mao Sơn nên khi nghe tả về hình dáng con quái vật là biết ngay là quỷ cương thi trung quốc ( nhưng lý do vì sao mà nó lại xuất hiện ở việt nam mà sau chiến tranh biên giới thì đây là vấn đề khó nói nên anh em tự hiểu ).
Bà liền chuẩn bị mọi đạo cụ bắt ma rồi cùng hai đệ tử quay lại Cao Bằng quyết tâm diệt đi mối họa lớn này. Đến nơi bà tôi đến gặp cán bộ quân sự cảnh báo nhưng họ chẳng ai tin lời bà tôi nói cả, còn đuổi cả 3 người đi :( . Cũng may dân làng sau khi nghe cô gái kể lại mới biết là không phải thần núi mà là yêu quái nên đối xử với chúng tôi rất tốt. Bà tôi hỏi già làng ở đó từ khi nào xuất hiện thần núi rởm thì nghe thuật lại là cách đây cũng vài tháng sau khi kết thúc chiến tranh với trung quốc. Bà tôi bấm độn tay biết rằng đêm nay có chuyện không ổn nên ngay chiều hôm đấy chuẩn bị kì môn độn giáp lập pháp đàn quyết sinh tử chiến với con nghiệt súc cương thi này...!
Đăng nhập để bình luận: