Đạo Sĩ Truyền Kỳ( phần 2)
Chương 1: Mối tình oan trái
Tính từ ngày hai ông cháu từ giã mọi người trở về quê đã gần một năm rồi, thời gian cứ thế mà trôi qua. Mặc dù gặp nhiều nguy hiểm nhưng đó lại là một kỉ niệm khó quên. Đang say sưa nhớ lại thì ông nội đưa mình hai mươi nghìn rồi bảo:
- Mày đi ra chợ mua cho tao gói thuốc!!
Nhưng ngày hôm nay lạ lắm, những người trong chợ đều ủ rũ không như ngày thường. Nhìn mặt ai nấy giống như mới bị giật hụi vậy.
- Sắp có người đánh nhau kìa!!
Đó là giọng của Tám bán cám heo ở đầu chợ, ổng vừa nói vừa chỉ tay về phía hai thanh niên đang thủ võ đứng trên nóc nhà, một anh mặt áo đen còn anh kia mặc áo trắng, hai người có vẻ căng thẳng lắm.
Mình cùng với mấy người trong chợ chạy đến tính can ngăn nhưng hai người kia đang đứng trên nóc nhà nên mọi người chỉ biết nhìn lên. Vì ông Tám là người lớn tuổi nhất trong số ở đây nên ông lên tiếng:
- Hai chú có gì từ từ nói chứ đừng manh động.
Anh mặc áo trắng đứng trên nóc nhà không nói gì chỉ nhìn xuống mọi người rồi từ từ lấy ra một cái hộp nhỏ. Tất cả đang hồi hộp chờ đợi anh ta sẽ làm gì và hi vọng không xảy ra án mạng. Người đó cầm cái hộp và nói lớn:
- Kem dưỡng trắng da hiệu Bao Thanh Thiên giúp bạn có một làn da trắng hồng tự nhiên như ông ấy!!!
Trong lúc mình vs mọi người há mồm chưa hiểu tình hình thì:
- Còn đây là kem trị mụn cao cấp!! - Người mặc áo đen miệng thì nói, tay trái cầm cũng cầm một lọ nhỏ, tay phải tự vuốt ve khuôn mặt và nhìn sơ qua khuôn mặt ấy thì chẳng khác gì một dề cơm cháy.
Lúc này dân tình mới hiểu sự việc nên đồng thanh đáp rồi bỏ đi:
- Hai thằng bây thiệt là rảnh quá!!
Thì ra hai người đó là tiếp thị, thật là mất thời gian. Mình về nhà sau khi đưa gói thuốc cho ông nội rồi thuật lại chuyện về hai thằng dở hơi lúc nãy. Hai ông cháu đang nói chuyện thì lại là ông Tám chạy vào mặt tái mét:
- Chú năm! Chú qua nhà tui coi con Lan nó bị gì ấy, tự nhiên nó leo lên cây dừa rồi cười như điên vậy!!
Ông nội biết chuyện gì đang và sắp xảy ra nên bảo ngay với mình:
- Vào phòng lấy đồ nghề nhanh lên!!
Ba người nhanh chóng có mặt tại nhà ông Tám và thấy cô Lan đang ở trên ngọn dừa mắt trợn trắng miệng bị xùi bọt mép nhưng vẫn cứ cười khanh khách, phía dưới là ba bốn thanh niên lực lưỡng trực sẵn phòng khi cô Lan rơi xuống thì còn bắt được.
Ông nội lấy ra một đồng xu cỗ kẹp vào giữa hai ngón rồi bắt ấn, ông phi đồng xu bay thẳng lên trúng ngay chính giữa trán cô Lan. Lúc này cô Lan khóc điếng lên rồi ngã từ ngọn dừa xuống, không đợi đám thanh niên kia, mình đạp mạnh vào thân dừa lấy thế rồi nhảy lên bắt được cô.
Ông nội đến kế bên xem xét rồi nói:
- Đưa cô Lan vào nhà cho uống một tách trà nóng sẽ ổn thôi!!
Sau khi giao cô Lan lại cho ông Tám mình mới hỏi ông nội:
- Có cần dàn trận bắt con yêu đó không nội!!
- Không cần, có lẽ nó đã trốn mất rồi. Để tao vào cho ông Tám vài lá bùa rồi mình về.
Nhưng khi vừa dứt tiếng thì anh Trung đứng gần đấy tự nhiên mắt trợn trắng như cô Lan lúc nãy rồi đầu anh quay ngược ra sau cùng với tiếng r...ắc có lẽ xương cổ đã bị gãy. Anh nói với giọng của một người con gái và rất tức giận:
- Hôm nay tất cả tụi bây phải chết!!
Ông nội hét lớn:
- Dàn trận!!
Mình ném cây Bạch Phất qua cho ổng để xông lên đánh con ma kia rời khỏi xác anh Trung. Trong lúc lão thánh đánh nhau với anh Trung thì mình lấy ra cây Hoàng Tán cắm xuống đất rồi bắt ấn làm cây dù xoay vòng vòng. Hoàng Tán thực ra là cây dù phép màu vàng, yêu ma mạnh cỡ nào cũng bị nó thu phục.
Ông nội nhanh chóng túm được tóc anh Trung giật ngược ra sau, dùng cán cây Bạch Phất vừa vẽ một đạo bùa lên trán anh ta vừa lẩm bẩm:
- Cẩn thỉnh Chung Quỳ Thiên Sư hộ pháp trảm yêu trừ ma. Cấp cấp như luật lệnh.
Lập tức đạo bùa sáng lên, anh Trung lúc này như điên loạn ôm đầu gào thét.
Ông nội thấy vậy bực mình:
- Còn chưa chịu xuất ra, thật là ngoan cố!!
Nói xong ông lão thánh dùng cây Bạch Phất quất mạnh vào lưng anh Trung. Lúc này con ma mới chịu thoát ra thể xác anh Trung, nó là một con ma nữ nhưng nhang sắc thì lại tuyệt trần. Bỗng lúc này anh Thành tự nhiên chạy đến về phía con ma đang bay đến.
Không để nó làm hại người thêm nữa, mình đá cây dù bay lên không trung rồi lại niệm chú, cây dù lơ lửng giữa trời và hút con ma bay vào trong.
Khi thu phục được con yêu thì người nhà anh Trung mới dám bén mảng đến mang xác anh về. Tự nhiên chết một cách oan uổng. Êm xuôi ông nội mới cầm cây dù lên và nói:
- Đã là oan hồn sao không tu tâm để sớm hoá kiếp mà lại ở đây hại người. Tao sẽ nhốt mày vào trong bùa cho mày vĩnh viễn không được siêu thoát.
Bỗng con ma bên trong dù trả lời lại:
-Tôi đã trả được thù, dù có bị hồn tiêu phách tán cũng mãn nguyện rồi.
Ông nội nghe con yêu trả lời vậy nên bị bất ngờ, ông hỏi lại:
- Thù sao??? Thằng Trung có thù oán gì với mày mà sao lại giết nó??
Con ma có vẻ rất tức giận nó nạt lại:
- Tại nó mà tôi mới thành ra thế này đây!!!
Vì muốn làm rõ sự tình nên ông nội hạ giọng nói:
- Mày hãy kể đầu đuôi câu chuyện cho tao nghe, nếu hợp tình hợp lí thì tao sẽ giúp mày siêu thoát, còn nếu ngoan cố thì đừng trách tao!!
Con ma bắt đầu kể lại rõ sự tình, thì ra nó tên Trúc là con ông Mùi ở xã kế bên. Trúc không chỉ là một cô gái xinh đẹp mà còn biết thuê thùa và có hiếu với cha mẹ. Một năm trước ông Mùi tính gã cô trúc cho anh Thành. Hèn chi lúc nãy khi vừa thấy cô Trúc bay ra từ xác anh Trung thì anh Thành lại lao đến.
Khi chỉ còn vài ngày là đám cưới cô Trúc với anh Thành thì bất ngờ một tai hoạ đau lòng ập lên hai người. Buổi tối hôm đó khi cô Trúc trên đường đến nhà anh Thành thì vô tình gặp anh Trung đi nhậu về say khướt. Vì có rượu trong người nên khi gặp cô Trúc một thân một mình nên anh ta nổi máu dâm đãng nhào đến cưỡng hiếp cô.
Nhưng Trúc là con nhà gia giáo thà chết chứ không chịu nhục nên cô đã cắn lưỡi tự vẫn.
Nghe đến đây thì ông nội lấy tay lau nước mắt rồi nói với cô Trúc:
-Số trời đã định, khó mà cãi lại được, thương thay cho một phận hồng nhan!!!
Trước giờ mình chưa bao giờ thấy ông nội bộc lộ cảm xúc đến thế, mà cũng đúng thôi câu chuyện đáng thương như vậy trời còn động lòng nữa huống chi là con người.
Anh Thành nãy giờ đã nghe hết toàn bộ câu chuyện nên nước mắt đầm đìa chạy đến giật cây dù trên tay ông nội rồi anh vừa mếu máo vừa nói với cây dù:
- ông trời đã cho ta yêu nhau nhưng lại không đến được với nhau, kiếp này không nên duyên vợ chồng thì xin hẹn kiếp sau!!
Vừa dứt câu thì anh Thành đã tự cắn lưỡi, máu ướt hết áo. Vì quá bất ngờ nên mình và ông nội không ngăn cản kịp. Chứng kiến cảnh tượng ấy ai cũng đau xót, ba mẹ anh Thành chỉ biết khóc ngất. Ông nội chẳng biết làm gì hơn ngoài việc đọc một bài thơ tặng hai người:
- Trời xanh thoảng nhẹ tiếng than van
Ẻo lả làn hương quyện bóng chàng
Mộng ước hai vầng mây chửa hợp
Tình yêu một ngọn gió đã tan
Chín suối ngàn năm hồn lẻ lối
Âm dương cách biệt lệ dầm chan!!
Kết thúc bài thơ ổng chỉ lắc đầu và thở dài rồi bỏ về, ông cũng không quên mang theo cây Hoàng Tán vì oan hồn cô Trúc vẫn còn trong đó. Ông nội sẽ chọn ngày tốt làm lễ cầu siêu cho cô ta.
Chỉ trong vòng một ngày ngay trong một xã đã có hai người chết vì những chuyện khó tin nên bọn công an đến khám nghiệm hiện trường nhưng chẳng có kết quả gì. Rồi bọn chúng ghép cho hai ông cháu tội mê tín bắt nhốt trên xã. Thiệt tình làm chuyện tốt chẳng những không được báo đáp mà còn mang hoạ nữa
Tính từ ngày hai ông cháu từ giã mọi người trở về quê đã gần một năm rồi, thời gian cứ thế mà trôi qua. Mặc dù gặp nhiều nguy hiểm nhưng đó lại là một kỉ niệm khó quên. Đang say sưa nhớ lại thì ông nội đưa mình hai mươi nghìn rồi bảo:
- Mày đi ra chợ mua cho tao gói thuốc!!
Nhưng ngày hôm nay lạ lắm, những người trong chợ đều ủ rũ không như ngày thường. Nhìn mặt ai nấy giống như mới bị giật hụi vậy.
- Sắp có người đánh nhau kìa!!
Đó là giọng của Tám bán cám heo ở đầu chợ, ổng vừa nói vừa chỉ tay về phía hai thanh niên đang thủ võ đứng trên nóc nhà, một anh mặt áo đen còn anh kia mặc áo trắng, hai người có vẻ căng thẳng lắm.
Mình cùng với mấy người trong chợ chạy đến tính can ngăn nhưng hai người kia đang đứng trên nóc nhà nên mọi người chỉ biết nhìn lên. Vì ông Tám là người lớn tuổi nhất trong số ở đây nên ông lên tiếng:
- Hai chú có gì từ từ nói chứ đừng manh động.
Anh mặc áo trắng đứng trên nóc nhà không nói gì chỉ nhìn xuống mọi người rồi từ từ lấy ra một cái hộp nhỏ. Tất cả đang hồi hộp chờ đợi anh ta sẽ làm gì và hi vọng không xảy ra án mạng. Người đó cầm cái hộp và nói lớn:
- Kem dưỡng trắng da hiệu Bao Thanh Thiên giúp bạn có một làn da trắng hồng tự nhiên như ông ấy!!!
Trong lúc mình vs mọi người há mồm chưa hiểu tình hình thì:
- Còn đây là kem trị mụn cao cấp!! - Người mặc áo đen miệng thì nói, tay trái cầm cũng cầm một lọ nhỏ, tay phải tự vuốt ve khuôn mặt và nhìn sơ qua khuôn mặt ấy thì chẳng khác gì một dề cơm cháy.
Lúc này dân tình mới hiểu sự việc nên đồng thanh đáp rồi bỏ đi:
- Hai thằng bây thiệt là rảnh quá!!
Thì ra hai người đó là tiếp thị, thật là mất thời gian. Mình về nhà sau khi đưa gói thuốc cho ông nội rồi thuật lại chuyện về hai thằng dở hơi lúc nãy. Hai ông cháu đang nói chuyện thì lại là ông Tám chạy vào mặt tái mét:
- Chú năm! Chú qua nhà tui coi con Lan nó bị gì ấy, tự nhiên nó leo lên cây dừa rồi cười như điên vậy!!
Ông nội biết chuyện gì đang và sắp xảy ra nên bảo ngay với mình:
- Vào phòng lấy đồ nghề nhanh lên!!
Ba người nhanh chóng có mặt tại nhà ông Tám và thấy cô Lan đang ở trên ngọn dừa mắt trợn trắng miệng bị xùi bọt mép nhưng vẫn cứ cười khanh khách, phía dưới là ba bốn thanh niên lực lưỡng trực sẵn phòng khi cô Lan rơi xuống thì còn bắt được.
Ông nội lấy ra một đồng xu cỗ kẹp vào giữa hai ngón rồi bắt ấn, ông phi đồng xu bay thẳng lên trúng ngay chính giữa trán cô Lan. Lúc này cô Lan khóc điếng lên rồi ngã từ ngọn dừa xuống, không đợi đám thanh niên kia, mình đạp mạnh vào thân dừa lấy thế rồi nhảy lên bắt được cô.
Ông nội đến kế bên xem xét rồi nói:
- Đưa cô Lan vào nhà cho uống một tách trà nóng sẽ ổn thôi!!
Sau khi giao cô Lan lại cho ông Tám mình mới hỏi ông nội:
- Có cần dàn trận bắt con yêu đó không nội!!
- Không cần, có lẽ nó đã trốn mất rồi. Để tao vào cho ông Tám vài lá bùa rồi mình về.
Nhưng khi vừa dứt tiếng thì anh Trung đứng gần đấy tự nhiên mắt trợn trắng như cô Lan lúc nãy rồi đầu anh quay ngược ra sau cùng với tiếng r...ắc có lẽ xương cổ đã bị gãy. Anh nói với giọng của một người con gái và rất tức giận:
- Hôm nay tất cả tụi bây phải chết!!
Ông nội hét lớn:
- Dàn trận!!
Mình ném cây Bạch Phất qua cho ổng để xông lên đánh con ma kia rời khỏi xác anh Trung. Trong lúc lão thánh đánh nhau với anh Trung thì mình lấy ra cây Hoàng Tán cắm xuống đất rồi bắt ấn làm cây dù xoay vòng vòng. Hoàng Tán thực ra là cây dù phép màu vàng, yêu ma mạnh cỡ nào cũng bị nó thu phục.
Ông nội nhanh chóng túm được tóc anh Trung giật ngược ra sau, dùng cán cây Bạch Phất vừa vẽ một đạo bùa lên trán anh ta vừa lẩm bẩm:
- Cẩn thỉnh Chung Quỳ Thiên Sư hộ pháp trảm yêu trừ ma. Cấp cấp như luật lệnh.
Lập tức đạo bùa sáng lên, anh Trung lúc này như điên loạn ôm đầu gào thét.
Ông nội thấy vậy bực mình:
- Còn chưa chịu xuất ra, thật là ngoan cố!!
Nói xong ông lão thánh dùng cây Bạch Phất quất mạnh vào lưng anh Trung. Lúc này con ma mới chịu thoát ra thể xác anh Trung, nó là một con ma nữ nhưng nhang sắc thì lại tuyệt trần. Bỗng lúc này anh Thành tự nhiên chạy đến về phía con ma đang bay đến.
Không để nó làm hại người thêm nữa, mình đá cây dù bay lên không trung rồi lại niệm chú, cây dù lơ lửng giữa trời và hút con ma bay vào trong.
Khi thu phục được con yêu thì người nhà anh Trung mới dám bén mảng đến mang xác anh về. Tự nhiên chết một cách oan uổng. Êm xuôi ông nội mới cầm cây dù lên và nói:
- Đã là oan hồn sao không tu tâm để sớm hoá kiếp mà lại ở đây hại người. Tao sẽ nhốt mày vào trong bùa cho mày vĩnh viễn không được siêu thoát.
Bỗng con ma bên trong dù trả lời lại:
-Tôi đã trả được thù, dù có bị hồn tiêu phách tán cũng mãn nguyện rồi.
Ông nội nghe con yêu trả lời vậy nên bị bất ngờ, ông hỏi lại:
- Thù sao??? Thằng Trung có thù oán gì với mày mà sao lại giết nó??
Con ma có vẻ rất tức giận nó nạt lại:
- Tại nó mà tôi mới thành ra thế này đây!!!
Vì muốn làm rõ sự tình nên ông nội hạ giọng nói:
- Mày hãy kể đầu đuôi câu chuyện cho tao nghe, nếu hợp tình hợp lí thì tao sẽ giúp mày siêu thoát, còn nếu ngoan cố thì đừng trách tao!!
Con ma bắt đầu kể lại rõ sự tình, thì ra nó tên Trúc là con ông Mùi ở xã kế bên. Trúc không chỉ là một cô gái xinh đẹp mà còn biết thuê thùa và có hiếu với cha mẹ. Một năm trước ông Mùi tính gã cô trúc cho anh Thành. Hèn chi lúc nãy khi vừa thấy cô Trúc bay ra từ xác anh Trung thì anh Thành lại lao đến.
Khi chỉ còn vài ngày là đám cưới cô Trúc với anh Thành thì bất ngờ một tai hoạ đau lòng ập lên hai người. Buổi tối hôm đó khi cô Trúc trên đường đến nhà anh Thành thì vô tình gặp anh Trung đi nhậu về say khướt. Vì có rượu trong người nên khi gặp cô Trúc một thân một mình nên anh ta nổi máu dâm đãng nhào đến cưỡng hiếp cô.
Nhưng Trúc là con nhà gia giáo thà chết chứ không chịu nhục nên cô đã cắn lưỡi tự vẫn.
Nghe đến đây thì ông nội lấy tay lau nước mắt rồi nói với cô Trúc:
-Số trời đã định, khó mà cãi lại được, thương thay cho một phận hồng nhan!!!
Trước giờ mình chưa bao giờ thấy ông nội bộc lộ cảm xúc đến thế, mà cũng đúng thôi câu chuyện đáng thương như vậy trời còn động lòng nữa huống chi là con người.
Anh Thành nãy giờ đã nghe hết toàn bộ câu chuyện nên nước mắt đầm đìa chạy đến giật cây dù trên tay ông nội rồi anh vừa mếu máo vừa nói với cây dù:
- ông trời đã cho ta yêu nhau nhưng lại không đến được với nhau, kiếp này không nên duyên vợ chồng thì xin hẹn kiếp sau!!
Vừa dứt câu thì anh Thành đã tự cắn lưỡi, máu ướt hết áo. Vì quá bất ngờ nên mình và ông nội không ngăn cản kịp. Chứng kiến cảnh tượng ấy ai cũng đau xót, ba mẹ anh Thành chỉ biết khóc ngất. Ông nội chẳng biết làm gì hơn ngoài việc đọc một bài thơ tặng hai người:
- Trời xanh thoảng nhẹ tiếng than van
Ẻo lả làn hương quyện bóng chàng
Mộng ước hai vầng mây chửa hợp
Tình yêu một ngọn gió đã tan
Chín suối ngàn năm hồn lẻ lối
Âm dương cách biệt lệ dầm chan!!
Kết thúc bài thơ ổng chỉ lắc đầu và thở dài rồi bỏ về, ông cũng không quên mang theo cây Hoàng Tán vì oan hồn cô Trúc vẫn còn trong đó. Ông nội sẽ chọn ngày tốt làm lễ cầu siêu cho cô ta.
Chỉ trong vòng một ngày ngay trong một xã đã có hai người chết vì những chuyện khó tin nên bọn công an đến khám nghiệm hiện trường nhưng chẳng có kết quả gì. Rồi bọn chúng ghép cho hai ông cháu tội mê tín bắt nhốt trên xã. Thiệt tình làm chuyện tốt chẳng những không được báo đáp mà còn mang hoạ nữa
Đăng nhập để bình luận: