Cây khô héo mới là tốt hay xanh tươi mới tốt?

Ngày đăng: 25/12/2014
Con người làm việc gì cũng đều luôn mong cầu như ý, nhưng rốt cuộc có mấy chuyện trên đời là theo đúng ý của mình. Thuận theo tự nhiên mới là đạo sinh tồn của nhân loại.

[center]Cây khô héo mới là tốt hay xanh tươi mới tốt? [/center]

Thiền sư Duy Nghiễm là đại sư nổi tiếng thời nhà Đường, ông rất có sở trường trong việc dẫn dắt ngộ tính của các đồ đệ.

Có một lần, Duy Nghiễm thiền sư dẫn hai vị đệ tử là Đạo Ngô và Vân Nham đi xuống núi. Thiền sư chỉ tay vào một cái cây khô trong rừng và hỏi: “Các con nói xem, cái cây này khô héo mới tốt hay là xanh tươi mới tốt?”.

Đạo Ngô không nghĩ ngợi gì, lập tức trả lời: “Đương nhiên là xanh tươi mới tốt chứ ạ!”

Duy Nghiễm thiền sư lắc đầu nói: “Hết thảy phồn hoa cuối cùng rồi cũng biến mất!”.

Đến lúc này, câu trả lời dường như đã sáng tỏ, nên Vân Nham lập tức nói: “Theo con thì khô héo mới tốt!”.

Ai ngờ, Duy Nghiễm thiền sư vẫn lắc đầu nói: “Khô héo thì cuối cùng cũng trở thành quá khứ!”.
Vừa hay lúc này có một vị tiểu hòa thượng đi ngang qua ba thầy trò họ. Duy Nghiễm thiền sư liền đem câu hỏi này để khảo nghiệm vị tiểu hòa thượng.

Tiểu hòa thượng thông minh, không nhanh không chậm mà từ tốn nói: “Khô héo thì để nó khô héo, mà tươi tốt thì nên để nó tươi tốt!”.

Duy Nghiễm thiền sư vuốt cằm và khen ngợi: “Tiều hòa thượng nói đúng! Bất kể sự tình gì trên thế giới này đều nên là để cho nó tự nhiên, đừng chấp nhất. Đây mới là thái độ của tu hành!”.

Sự thăng trầm của vạn vật đều là có quy luật. Hoa sẽ không bởi vì con người yêu thích mà luôn nở rộ, ánh trăng cũng không bởi vì con người bất mãn mà vắng bóng.

Quy luật tự nhiên rộng lớn bao la mà cũng rất khắc nghiệt. “Khô héo” cũng thế, mà “xanh tươi” cũng vậy, thuận theo thời gian thì đều sẽ biến mất.

Đời người, xinh đẹp, quyền lực, của cải, danh lợi đều chỉ bất quá là tồn tại trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Con người nên thuận theo tự nhiên mà sống, không nên làm ngược lại, truy cầu sẽ nhận lấy mệt mỏi và làm mê lạc chính mình.

Lão Tử nói: “Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự nhiên”.
Trên thế gian này, luật to lớn nhất chính là luật tự nhiên, luật của con người kỳ thực là nhỏ bé nhất. Cho nên, thuận theo tự nhiên mới là đạo sinh tồn của nhân loại.

Đăng nhập để bình luận:


Bài liên quan