Ký sự Xuân Thành (Hà Tĩnh)
Trong những chuyến thâm nhập các khu “đèn đỏ” dọc Quốc lộ 1A và ven biển khu vực miền Trung, chúng tôi thấy khu mại dâm ở bãi biển Xuân Thành (Hà Tĩnh) là nhộn nhịp nhất. Gái mại dâm “hành nghề” công khai như ở chợ phiên.
Bãi biển Xuân Thành (xã Xuân Thành, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) cách TP.Vinh (Nghệ An) khoảng 15km về phía đông, cách TP.Hà Tĩnh khoảng 40km về phía bắc.
Người bạn ở TP.Hà Tĩnh rất hiểu Xuân Thành thuê ôtô đưa chúng tôi rời phố để “tìm hàng lạ, hàng độc, gái non, gái miền sơn cước”.
Từ Quốc lộ 1A, xe rẽ chầm chậm theo con đường nhựa ngoằn nghèo qua cánh đồng lúa tràn trề sức xuân. Cuối con đường là bãi biển Xuân Thành. Ngay trước mắt, bãi biển hoang sơ, yên bình; không gian thoáng đãng, trong lành, mát mẻ.
Dạo bộ dọc bờ biển sẽ nhìn thấy các đảo nhỏ: đảo Ngư, đảo Mắt nối tiếp nhau, thấp thoáng phía chân trời. Tắm biển thỏa thích xong, du khách được thưởng thức các món hải sản tươi ngon, tha hồ chọn lựa với giá cả hợp lý.
Nếu khách muốn đi tham quan du lịch thì có thể đến một số di tích văn hóa nổi tiếng như: các khu lưu niệm Nguyễn Du, Nguyễn Công Trứ, làng ca trù Cổ Đạm…
[center][/center]
Đó là những món quà lý tưởng dành cho người, tham quan du lịch thực sự. Còn đối với cánh đàn ông thèm “của lạ” thì ngay trên bờ biển Xuân Thành, có hàng trăm cô gái đon đả sẵn sàng phục vụ.
Cộng đồng mạng đã bình chọn Xuân Thành là một trong 5 bãi biển làm hư quý ông; được biết đến với những cái tên rất “kêu” như: “bãi biển sung sướng”, “thiên đường giải trí”…
Như thế để khẳng định “thương hiệu” của bãi biển có hoạt động mua bán dâm như giữa chợ. Vào mùa đông, gái mại dâm nhiều hơn khách du lịch.
Trên các diễn đàn mạng, không ít các clip, hình ảnh của một số du khách từng vui vẻ ở đây post khoe chiến tích. Từ bà chủ cho đến tiếp viên hành nghề rất bình thản, không hề sợ hãi hay giấu giếm như các chốn khác.
Trên đoạn đường bê tông dài khoảng 500m song song với bờ biển, có gần trăm nhà hàng, quán ăn với những cái tên rất “kêu”, cấu trúc tương tự nhau hướng ra biển. Quán nào cũng có 4 – 5 cô gái chạy bàn và kiêm luôn bán dâm.
Vào lúc cao điểm, mỗi quán có hàng chục em. Chiều muộn, chỉ vài vị khách ngồi lai rai ngắm biển. Trong khi các cô gái đi đi lại lại như con thoi. Cô nào cũng trang điểm kỹ, ăn mặc hở hang để hút khách.
Hễ thấy người đàn ông nào chạy xe qua là đu bám, mời chào. Ghé vào quán Hồng A., nhân viên mời mọc: “Các anh vào đây cho sướng, không hợp lòng không lấy tiền”. Chúng tôi được mời đi “tàu nhanh” với giá 200 nghìn đồng.
Anh bạn thắc mắc: “Bình thường có 150 nghìn. Sao lại tăng giá”?
– “Không phải đâu anh. Do mới qua Tết. Khách nhiều mà em út ở quê chưa đến đủ”.
Chê đắt và ít em út, chúng tôi đi tiếp. Xe chạy chầm chậm thì một số cô gái chạy ra chèo kéo, nũng nịu: “Anh vào đây vui vẻ với em, đảm bảo sướng lắm”. Vào quán Thủy T., có ba cô gái trẻ đang ngồi trên võng.
Các cô đon đả: “Anh coi em nào đẹp thì chọn, vào trong vui vẻ tý”. Thấy các cô nhỏ tuổi, khách ái ngại. Các em khẳng định “đã 18, 20, 21 tuổi rồi. Không có công an, ai bắt bớ gì mô. Bọn em làm các anh vui vẻ và an toàn là được.
Có như vậy lần sau các anh mới ghé thăm bọn em chứ”.
Ngã giá xong, ba cô gái dẫn khách ra phía sau. Đó là dãy phòng cấp 4 san sát diện tích khoảng 5 – 6m2, chật chội ẩm thấp.
Ở đây mỗi quán đều có 2 vòng: phía trước là khu ăn uống, phía sau là “bãi đáp” với khoảng 5 – 10 phòng. Ở quán Thủy T., phòng thấp lè tè, cửa chính sơ sài, cửa sổ nửa hở nửa kín…
[center][/center]
HOA RỪNG VỀ BIỂN
Phòng ngổn ngang quần áo, đồ đạc của cô gái dẫn tôi vào, tên là Vi Thị L. (18 tuổi, người Thái, trú huyện Con Cuông, Nghệ An). Em làm ở đây đã hai năm. Bình quân mỗi ngày tiếp 10 – 15 khách, mỗi tháng em kiếm được khoảng gần 20 triệu đồng.
“Nghề bọn em ngắn ngủi lắm. Phải làm nhiều, kiếm tiền nhanh để dành sau này. Lỡ có rủi ro thì mình phải bỏ tiền ra”, L. chia sẻ.
[center]
[/center]
Đa số gái mại dâm rất trẻ, từ 16 đến 25. Trong nhiều lý do đến với nghề như nghèo khó, người yêu ruồng bỏ, nghiện tình dục, chán đời, trả thù đời… thì chúng tôi được biết, lý do muốn nhanh có tiền chiếm đa số.
Nhiều em vốn nhà nghèo đến từ những huyện miền núi của Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình… nên phải kiếm tiền gửi về nhà. Còn L. vì buồn chuyện tình yêu và muốn nhanh có tiền nên về biển Xuân Thành.
L. tâm sự thêm: “Em có người yêu rất sớm rồi chúng em chia tay. Anh ấy đi lấy vợ, đã có con. Em buồn. Nhà lại nghèo, không có tiền tiêu, nghe bạn rủ xuống đây phục vụ quán ăn nhưng rồi bị lừa “đi khách” nên rất hận người lừa.
Giờ em không buồn nữa, không hận nữa. Em muốn làm nhiều để có nhiều tiền, chứ vài năm nữa không làm được thì sống khổ lắm”.
Qua chuyện L. kể thêm sau đó, mới biết L. và những cô gái khác sống nhục nhã, ê chề lắm. Ngày đêm phải tiếp khách, bị chủ quán quản thúc, giam lỏng, lấy lợi nhuận trên thân xác họ. Ai trái ý, làm khách không vừa lòng thì bị chửi mắng, đánh đập.
Nhiều em mới 14, 15 tuổi bị lừa đưa xuống đây, bị ép bán trinh cho đại gia rồi sau đó là chuỗi ngày tháng dài “tiếp khách” với đầy đủ các dạng người…
Ai hỗn láo, lộn xộn là bị đầu gấu, bảo kê đánh đập, giam lỏng… Ngược lại nếu khách quậy phá, “chạy làng”, đánh đập gái thì bị các chủ quán gọi người “xử”.
[center][/center]
Đa số gái mại dâm rất trẻ, từ 16 đến 25. Trong nhiều lý do đến với nghề như nghèo khó, người yêu ruồng bỏ, nghiện tình dục, chán đời, trả thù đời… thì chúng tôi được biết, lý do muốn nhanh có tiền chiếm đa số.
Nhiều em vốn nhà nghèo đến từ những huyện miền núi của Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình… nên phải kiếm tiền gửi về nhà. Còn L. vì buồn chuyện tình yêu và muốn nhanh có tiền nên về biển Xuân Thành.
L. tâm sự thêm: “Em có người yêu rất sớm rồi chúng em chia tay. Anh ấy đi lấy vợ, đã có con. Em buồn. Nhà lại nghèo, không có tiền tiêu, nghe bạn rủ xuống đây phục vụ quán ăn nhưng rồi bị lừa “đi khách” nên rất hận người lừa.
Giờ em không buồn nữa, không hận nữa. Em muốn làm nhiều để có nhiều tiền, chứ vài năm nữa không làm được thì sống khổ lắm”.
Qua chuyện L. kể thêm sau đó, mới biết L. và những cô gái khác sống nhục nhã, ê chề lắm. Ngày đêm phải tiếp khách, bị chủ quán quản thúc, giam lỏng, lấy lợi nhuận trên thân xác họ. Ai trái ý, làm khách không vừa lòng thì bị chửi mắng, đánh đập.
Nhiều em mới 14, 15 tuổi bị lừa đưa xuống đây, bị ép bán trinh cho đại gia rồi sau đó là chuỗi ngày tháng dài “tiếp khách” với đầy đủ các dạng người…
Ai hỗn láo, lộn xộn là bị đầu gấu, bảo kê đánh đập, giam lỏng… Ngược lại nếu khách quậy phá, “chạy làng”, đánh đập gái thì bị các chủ quán gọi người “xử”.
Bãi biển Xuân Thành (xã Xuân Thành, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) cách TP.Vinh (Nghệ An) khoảng 15km về phía đông, cách TP.Hà Tĩnh khoảng 40km về phía bắc.
Người bạn ở TP.Hà Tĩnh rất hiểu Xuân Thành thuê ôtô đưa chúng tôi rời phố để “tìm hàng lạ, hàng độc, gái non, gái miền sơn cước”.
Từ Quốc lộ 1A, xe rẽ chầm chậm theo con đường nhựa ngoằn nghèo qua cánh đồng lúa tràn trề sức xuân. Cuối con đường là bãi biển Xuân Thành. Ngay trước mắt, bãi biển hoang sơ, yên bình; không gian thoáng đãng, trong lành, mát mẻ.
Dạo bộ dọc bờ biển sẽ nhìn thấy các đảo nhỏ: đảo Ngư, đảo Mắt nối tiếp nhau, thấp thoáng phía chân trời. Tắm biển thỏa thích xong, du khách được thưởng thức các món hải sản tươi ngon, tha hồ chọn lựa với giá cả hợp lý.
Nếu khách muốn đi tham quan du lịch thì có thể đến một số di tích văn hóa nổi tiếng như: các khu lưu niệm Nguyễn Du, Nguyễn Công Trứ, làng ca trù Cổ Đạm…
[center][/center]
Đó là những món quà lý tưởng dành cho người, tham quan du lịch thực sự. Còn đối với cánh đàn ông thèm “của lạ” thì ngay trên bờ biển Xuân Thành, có hàng trăm cô gái đon đả sẵn sàng phục vụ.
Cộng đồng mạng đã bình chọn Xuân Thành là một trong 5 bãi biển làm hư quý ông; được biết đến với những cái tên rất “kêu” như: “bãi biển sung sướng”, “thiên đường giải trí”…
Như thế để khẳng định “thương hiệu” của bãi biển có hoạt động mua bán dâm như giữa chợ. Vào mùa đông, gái mại dâm nhiều hơn khách du lịch.
Trên các diễn đàn mạng, không ít các clip, hình ảnh của một số du khách từng vui vẻ ở đây post khoe chiến tích. Từ bà chủ cho đến tiếp viên hành nghề rất bình thản, không hề sợ hãi hay giấu giếm như các chốn khác.
Trên đoạn đường bê tông dài khoảng 500m song song với bờ biển, có gần trăm nhà hàng, quán ăn với những cái tên rất “kêu”, cấu trúc tương tự nhau hướng ra biển. Quán nào cũng có 4 – 5 cô gái chạy bàn và kiêm luôn bán dâm.
Vào lúc cao điểm, mỗi quán có hàng chục em. Chiều muộn, chỉ vài vị khách ngồi lai rai ngắm biển. Trong khi các cô gái đi đi lại lại như con thoi. Cô nào cũng trang điểm kỹ, ăn mặc hở hang để hút khách.
Hễ thấy người đàn ông nào chạy xe qua là đu bám, mời chào. Ghé vào quán Hồng A., nhân viên mời mọc: “Các anh vào đây cho sướng, không hợp lòng không lấy tiền”. Chúng tôi được mời đi “tàu nhanh” với giá 200 nghìn đồng.
Anh bạn thắc mắc: “Bình thường có 150 nghìn. Sao lại tăng giá”?
– “Không phải đâu anh. Do mới qua Tết. Khách nhiều mà em út ở quê chưa đến đủ”.
Chê đắt và ít em út, chúng tôi đi tiếp. Xe chạy chầm chậm thì một số cô gái chạy ra chèo kéo, nũng nịu: “Anh vào đây vui vẻ với em, đảm bảo sướng lắm”. Vào quán Thủy T., có ba cô gái trẻ đang ngồi trên võng.
Các cô đon đả: “Anh coi em nào đẹp thì chọn, vào trong vui vẻ tý”. Thấy các cô nhỏ tuổi, khách ái ngại. Các em khẳng định “đã 18, 20, 21 tuổi rồi. Không có công an, ai bắt bớ gì mô. Bọn em làm các anh vui vẻ và an toàn là được.
Có như vậy lần sau các anh mới ghé thăm bọn em chứ”.
Ngã giá xong, ba cô gái dẫn khách ra phía sau. Đó là dãy phòng cấp 4 san sát diện tích khoảng 5 – 6m2, chật chội ẩm thấp.
Ở đây mỗi quán đều có 2 vòng: phía trước là khu ăn uống, phía sau là “bãi đáp” với khoảng 5 – 10 phòng. Ở quán Thủy T., phòng thấp lè tè, cửa chính sơ sài, cửa sổ nửa hở nửa kín…
[center][/center]
HOA RỪNG VỀ BIỂN
Phòng ngổn ngang quần áo, đồ đạc của cô gái dẫn tôi vào, tên là Vi Thị L. (18 tuổi, người Thái, trú huyện Con Cuông, Nghệ An). Em làm ở đây đã hai năm. Bình quân mỗi ngày tiếp 10 – 15 khách, mỗi tháng em kiếm được khoảng gần 20 triệu đồng.
“Nghề bọn em ngắn ngủi lắm. Phải làm nhiều, kiếm tiền nhanh để dành sau này. Lỡ có rủi ro thì mình phải bỏ tiền ra”, L. chia sẻ.
[center]
[/center]
Đa số gái mại dâm rất trẻ, từ 16 đến 25. Trong nhiều lý do đến với nghề như nghèo khó, người yêu ruồng bỏ, nghiện tình dục, chán đời, trả thù đời… thì chúng tôi được biết, lý do muốn nhanh có tiền chiếm đa số.
Nhiều em vốn nhà nghèo đến từ những huyện miền núi của Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình… nên phải kiếm tiền gửi về nhà. Còn L. vì buồn chuyện tình yêu và muốn nhanh có tiền nên về biển Xuân Thành.
L. tâm sự thêm: “Em có người yêu rất sớm rồi chúng em chia tay. Anh ấy đi lấy vợ, đã có con. Em buồn. Nhà lại nghèo, không có tiền tiêu, nghe bạn rủ xuống đây phục vụ quán ăn nhưng rồi bị lừa “đi khách” nên rất hận người lừa.
Giờ em không buồn nữa, không hận nữa. Em muốn làm nhiều để có nhiều tiền, chứ vài năm nữa không làm được thì sống khổ lắm”.
Qua chuyện L. kể thêm sau đó, mới biết L. và những cô gái khác sống nhục nhã, ê chề lắm. Ngày đêm phải tiếp khách, bị chủ quán quản thúc, giam lỏng, lấy lợi nhuận trên thân xác họ. Ai trái ý, làm khách không vừa lòng thì bị chửi mắng, đánh đập.
Nhiều em mới 14, 15 tuổi bị lừa đưa xuống đây, bị ép bán trinh cho đại gia rồi sau đó là chuỗi ngày tháng dài “tiếp khách” với đầy đủ các dạng người…
Ai hỗn láo, lộn xộn là bị đầu gấu, bảo kê đánh đập, giam lỏng… Ngược lại nếu khách quậy phá, “chạy làng”, đánh đập gái thì bị các chủ quán gọi người “xử”.
[center][/center]
Đa số gái mại dâm rất trẻ, từ 16 đến 25. Trong nhiều lý do đến với nghề như nghèo khó, người yêu ruồng bỏ, nghiện tình dục, chán đời, trả thù đời… thì chúng tôi được biết, lý do muốn nhanh có tiền chiếm đa số.
Nhiều em vốn nhà nghèo đến từ những huyện miền núi của Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình… nên phải kiếm tiền gửi về nhà. Còn L. vì buồn chuyện tình yêu và muốn nhanh có tiền nên về biển Xuân Thành.
L. tâm sự thêm: “Em có người yêu rất sớm rồi chúng em chia tay. Anh ấy đi lấy vợ, đã có con. Em buồn. Nhà lại nghèo, không có tiền tiêu, nghe bạn rủ xuống đây phục vụ quán ăn nhưng rồi bị lừa “đi khách” nên rất hận người lừa.
Giờ em không buồn nữa, không hận nữa. Em muốn làm nhiều để có nhiều tiền, chứ vài năm nữa không làm được thì sống khổ lắm”.
Qua chuyện L. kể thêm sau đó, mới biết L. và những cô gái khác sống nhục nhã, ê chề lắm. Ngày đêm phải tiếp khách, bị chủ quán quản thúc, giam lỏng, lấy lợi nhuận trên thân xác họ. Ai trái ý, làm khách không vừa lòng thì bị chửi mắng, đánh đập.
Nhiều em mới 14, 15 tuổi bị lừa đưa xuống đây, bị ép bán trinh cho đại gia rồi sau đó là chuỗi ngày tháng dài “tiếp khách” với đầy đủ các dạng người…
Ai hỗn láo, lộn xộn là bị đầu gấu, bảo kê đánh đập, giam lỏng… Ngược lại nếu khách quậy phá, “chạy làng”, đánh đập gái thì bị các chủ quán gọi người “xử”.
Đăng nhập để bình luận: