Hành trình về miền biên ải (P1)

Ngày đăng: 25/12/2014
Tiết trời thu Hà Nội luôn khiến cho lòng người phấn khích, một sự thôi thúc đến rạo rực trong tâm khảm mỗi con người. Vốn là những người thích được ngao du những nơi sơn cùng thủy tận, ngồi bên nhau trong quán cà phê lãng đãng, tôi cùng những người bạn có chung sở thích nảy sinh ý tưởng thực hiện một chuyến hành trình về miền biên ải.

Cái thú nhất của dân “phượt” là được dấn thân vào những vùng đất xa xôi nhất, bí hiểm nhất, nguyên sơ nhất. Và đó như là những chiến tích rất đỗi tự hào để được tăng thêm “số má” và để nhận được sự “kính nể” của những người trong diễn đàn. Sau những chuyến phiêu bạt ở Cao Bằng, Hà Giang, Điện Biên,... lần này chúng tôi quyết định chọn Lai Châu là đích đến của cuộc hành trình. Xem trên bản đồ và tra cứu những thông tin thực thực, hư hư trên mạng internet, địa danh kích thích trí tò mò và ham muốn khám phá của chúng tôi nhất chính là Sì Lở Lầu và quyết định đã được đưa ra....
[center]HNH TRNH V MIN BIN I[/center]
Chúng tôi đã quá quen thuộc trong việc chuẩn bị cho một cuộc hành trình nào là tân trang lại những “cô vợ” đặc chủng, máy ảnh khủng, thiết bị định vị, đèn pin, dao, dây dù, bông băng, đồ hộp,... và những vật dụng thiết yếu khác để có thể ứng phó được với mọi tình huống. Tất cả đã sẵn sàng, trước mỗi cuộc hành trình, lòng người luôn háo hức, bồi hồi đón nhận những điều kỳ thú ở phía trước...

Theo Quốc lộ 32 gần trọn một ngày đường để đoàn xe cào cào của chúng tôi tới Lai Châu, nhưng đổi lại là được chiêm ngưỡng và ghi lại những cảnh quan tuyệt đẹp của non sông đất nước trong tiết trời thu qua những địa danh nổi tiếng như đèo Khau Phạ, ruộng bậc thang Mù Cang Chải, cánh đồng Mường Than,... Khoảng 4 giờ chiều, chúng tôi khá bất ngờ khi thị xã Lai Châu hiện ra trước mắt, thị xã nhỏ bé này có quy hoạch, kiến trúc rất riêng biệt, khá hiện đại, không giống bất kỳ một thành phố, thị xã nào mà tôi đã từng đi qua. “Overnight” một lần ở đây cũng đã để lại cho chúng tôi những ấn tượng và cảm xúc rất thú vị ...

Sáng hôm sau, đoàn chúng tôi khởi hành đi Sì Lở Lầu. Đo khoảng cách qua chiếc iphone thì trước mắt chúng tôi là khoảng 100km, có vẻ không hề hấn gì so với những “cô vợ” đặc chủng của chúng tôi. Các địa danh Lản Nhì Thàng, Mường So, Bản Lang, Dào San, Dền Thàng cứ lần lượt lùi lại phía sau. Nhưng có lẽ không phải vậy, bắt đầu ra khỏi Dền Thàng, con đường trải nhựa bỗng biến đâu mất, đất đá lổn nhổn, dốc lên cả chục km, những cú xóc nảy tung người mà bộ ProLink và giảm xóc upside down cũng chẳng ăn nhằm gì. Cung đường gấp khúc, dốc dựng đứng khiến động cơ của những chú “ngựa sắt” nóng ran, té nước vào làm mát mà cứ sôi xèo xèo... Đây có lẽ là thử thách thực sự và cũng là điều thú vị nhất cho dân phượt chúng tôi để đến được những nơi mà không phải ai cứ muốn là có thể đến được.
[center]HNH TRNH V MIN BIN I[/center]
Cả đoàn chọn điểm dừng chân cho những chú “ngựa sắt” mát máy là một nơi phong cảnh tuyệt đẹp, mây núi ngút ngàn, thỏa sức chụp ảnh. Đối với dân “phượt”, không ai là không thích chụp ảnh và đó là một trong những mục đích chính của chuyến đi. Chúng tôi đang ở lưng chừng núi, không thể tưởng tượng được là những cung đường mong manh uốn lượn như những sợi chỉ vắt ngang sườn núi xa kia lại là những thử thách mà chúng tôi sắp phải vượt qua.
Qua hơn chục con dốc cheo leo, cuối cùng thì cũng đến Sì Lở Lầu, xã chót cùng trong vòng cung biên giới của huyện Phong Thổ… Do đã tìm hiểu từ trước, chúng tôi đến đúng vào ngày chợ phiên. Có lẽ do quá xa xôi nên nơi đây vẫn còn giữ gìn được nguyên vẹn bản sắc mộc mạc của một phiên chợ vùng cao. Phiên chợ hôm nay như ngày hội, bà con dân tộc gặp nhau tay bắt mặt mừng, nói nói, cười cười như thể lâu lắm mới gặp. Bà con đến đây như là để chơi chợ và để gặp gỡ, kết giao. Ở đây, phiên chợ nào chắc cũng vui như vậy. Hoạt động mua bán, trao đổi rất bình dị, không mặc cả. Hàng hóa bà con mang đến để mua bán, trao đổi chủ yếu là các sản vật của địa phương như táo mèo, thảo quả, gừng, ớt, mắc khén, măng rừng, gà, vịt, rượu, thuốc lào, v.v... Chúng tôi bắt gặp các cô giáo trẻ dưới xuôi lên vùng cao đem con chữ đến với đồng bào. Các cô tâm sự, cứ mỗi phiên chợ, là các cô lại tới đây để mua lương thực, thực phẩm dự trữ cho cả tuần và cũng là để hòa vào niềm vui chung với đồng bào cho vơi đi nỗi nhớ nhà.
[center]HNH TRNH V MIN BIN I[/center]
Qua tìm hiểu chúng tôi được biết, trước đây hàng trăm năm, chợ phiên họp vào các ngày Mùi và ngày Sửu, là ngày hai con có sừng trong 12 con giáp nên người dân gọi là “chợ sừng”. Vậy là cứ 6 ngày chợ họp một phiên. Nếu tính theo thứ trong tuần thì chợ họp lùi ngày, ví dụ tuần trước họp chủ nhật, thì tuần này họp vào thứ bảy, rồi tuần sau vào thứ sáu. Vậy nên chợ còn có tên khác là “chợ lùi”, rất độc đáo, rất khác biệt với những chợ phiên vùng cao khác....[i](Còn tiếp)[/i]

Đăng nhập để bình luận:


Bài liên quan


Về tác giả
vũ hồng hoa
Tác giả chưa tạo trang cá nhân !!!
Gửi tin nhắn